Phan Việt photo

Phan Việt

Phan Việt tên thật là Nguyễn Ngọc Hường, sinh năm 1978, tốt nghiệp Đại học Ngoại thương năm 2000, sau đó chị sang Mỹ học Cao học Truyền thông, từ năm 2002 đến nay, chị là nghiên cứu sinh chương trình tiến sĩ về công tác xã hội tại ĐH Chicago, Mỹ.

Trong lớp trẻ tuổi viết văn, nếu Nguyễn Ngọc Tư được coi là “hiện tượng” trong suốt những năm 2000, thì Phan Việt được đánh giá là một trong những “đài khí tượng” có khả năng “tiên báo một chiều kích mới cho văn học Việt Nam hiện đại”. Bản thân Phan Việt tự nhận mình là “nghiên cứu sinh về công tác xã hội nhưng có viết văn”. Chị có vẻ đang quyết liệt để thoát khỏi con đường mà chính bản thân nhận ra: “Chấp nhận lửng lơ thì văn chương của mình chắc chắn là bị tác động”.

Năm 2000, trước khi đi Mỹ học Cao học truyền thông, Phan Việt đã mất khá nhiều thời gian chuẩn bị và xin theo học, bởi lẽ thời gian đó Internet tại Hà Nội vô cùng hiếm có, và cũng chẳng có mấy học sinh đi học tại Mỹ. Đầu năm 2000 Phan Việt tốt nghiệp đại học thì tới tháng 8/2000 chị lên đường. Trong thời gian ở Mỹ, chị bắt đầu viết văn, nhưng khi ấy chị coi việc trở thành một nhà văn chuyên nghiệp là một lựa chọn không tưởng, bởi trong quan niệm của chị lúc ấy nhà văn thường là những người mơ mộng, thiếu thực tế, đi ngược xã hội và di nhiên là nghèo. Nhưng khi ở Mỹ, bầu không khí học thuật đã làm cho nhà văn nhận ra rằng nếu chị viết thì chị có thể trở thành bất cứ dạng nhà văn nào mình muốn, tùy theo năng lực.

Năm 2005 tập truyện ngắn "Phù phiếm truyện" giành giải Nhì cuộc thi Văn học tuổi 20, sau đó tiểu thuyết "Tiếng Người" cũng nhận được sự quan tâm của đông đảo bạn đọc.

Cuốn sách thứ 3 của chị mang tựa đề "Nước Mỹ, Nước Mỹ" xuất bản năm 2009 cũng gây được phản ứng tốt từ bạn đọc. Chưa phải là nhiều tác phẩm nhưng có thể nói, Phan Việt đang có nhưng bước đi rất quyết liệt trên con đường văn chương.


“Sự hiện hữu của cái chết sẽ làm chúng ta nhận rõ cái gì thực sự cần, cái gì không cần.[...] Còn bình thường, ta phó mặc cho những ước mơ cứ thế chết dần chết mòn trong cái thường nhật và sự nhạt nhòa của thời gian.”
Phan Việt
Read more
“cái cô đơn có thể có trong quan hệ với người khác -nhất là với những người mà mình coi là quan trọng nhất trong cuộc đời mình- còn thấm thía hơn nhiều trạng thái một mình”
Phan Việt
Read more