“Trước kia, khi biết anh và Fumiya không chung dòng máu, anh chỉ nghĩ xem mình có thể làm Bố được không. Anh không hề nghĩ đến việc phải chọn cho người mình yêu con đường hạnh phúc. Anh yêu thằng bé thế cơ mà. Anh thật là ngốc. Anh ấy đã nói như thế và khóc trên điện thoại”

Keigo Higashino

Keigo Higashino - “Trước kia, khi biết anh và Fumiya...” 1

Similar quotes

“Chắc là cô cũng có người trong mộng chứ""Vâng. Nhưng khả năng tôi và anh ấy có thể kết hợp gần như là bằng không[...]"Bà nhủ nheo mắt. " Có lý do cụ thể nào khiến cô cho rằng mình và anh ta không thể kết hợp?""Chẳng có lý do gì đặc biệt," Aomame đáp, "ngoại trừ việc tôi là chính bản thân tôi""Cô không hề có ý định tự mình tiến tới với anh ta phải không?"Aomame lắc đầu. "Đối với tôi, quan trọng nhất là cái sự thực rằng tôi cần anh ấy từ tận đáy lòng”

Haruki Murakami
Read more

“Nói theo cách thông thường thì những cuộc gặp gỡ này xảy ra khi chúng ta tiến đến một ranh giới, khi chúng ta cần chết và cần được tái sinh đầy cảm xúc. Những cuộc gặp gỡ đang chờ đợi chúng ta, nhưng một cách thường xuyên, chúng ta đã tránh không cho chúng đến. Cho dù, nếu chúng ta tuyệt vọng, nếu chúng ta không có gì để mất, hoặc nếu chúng ta tràn đầy nhiệt huyết với cuộc sống, thì bản thân những tiết lộ chưa được biết tới đó và cả thế giới của chúng ta đều đổi hướng.Mọi người đều biết yêu như thế nào, bởi tất cả chúng ta đều được sinh ra với món quà tình yêu. Một số người có tài năng bẩm sinh về lĩnh vực này, nhưng phần lớn chúng ta đều phải học lại, để ghi nhớ cách yêu, và mỗi người, không có ngoại lệ, đều cần phải thắp lên những đống lửa mừng của cảm xúc đã qua, để làm sống lại những niềm vui nỗi buồn, những thăng trầm, cho tới khi họ có thể thấy được sợi dây kết nối vẫn tồn tại ẩn sau mỗi cuộc đối đầu mới; bởi vì luôn có một sợi dây kết nối như thế.Và rồi, cơ thể chúng ta học nói thứ ngôn ngữ của tâm hồn, vẫn được biết đến như tình dục, đó chính là cái mà tôi có thể tặng cho người đàn ông đã mang trả lại linh hồn cho tôi, cho dù anh ấy không hề biết anh ấy quan trọng đối với cuộc đời tôi như thế nào. Đó là điều anh ấy đã hỏi xin tôi và đó là điều anh ấy sẽ có; tôi muốn anh ấy được hạnh phúc, rất hạnh phúc.”

Paulo Coelho
Read more

“Anh không cần phải hiểu. Em đang dạy anh bởi vì em đã phát hiện ra một vài điều mà trước đây em không biết. Đó là việc đem tặng những món quà. Đem tặng cái gì đó thuộc sở hữu của một người. Đem tặng thứ gì đó quan trọng hơn việc đòi hỏi nó. Anh đã có kho báu quý giá của em: cây bút mà em đã dùng để viết ra những ước mơ của mình. Em có kho báu của anh: toa tàu của đoàn tàu hỏa, một phần tuổi thơ mà anh chưa từng được sống.Em sẽ mang theo bên mình một phần quá khứ của anh, và anh mang theo bên mình một phần nhỏ hiện tại của em. Điều đó không phải là rất đáng yêu hay sao?”

Paulo Coelho
Read more

“Tôi đến Kumasi không mục đích. Nhìn chung người ta cho rằng có mục đích rõ ràng là tốt, vì khi ấy con người muốn điều gì đó và vươn tới điều gì đó. Nhưng mặc khác, điều ấy sẽ che bớt mắt anh ta: anh ta chỉ nhìn thấy mục đích của mình, không còn gì hơn. Trong khi đó cái "hơn" ấy - rộng hơn, sâu hơn - có thể lại thú vị và quan trọng hơn hẳn. Bước vào thế giới khác là bước vào một điều bí ẩn mà nó thì có thể giấu trong mình biết bao mê cung và ngõ ngách, bao nhiêu câu đố và những điều chưa biết!”

Ryszard Kapuściński
Read more

“Có khi tôi nghĩ tôi không còn nhớ anh. Nhưng có khi tự nhiên, một khoảnh khắc kỳ lạ chợt trở về. Không phải là một câu chuyện, mà chỉ là một khoảnh khắc ngắn và rõ ràng. Anh ấy hay hút một điếu thuốc đến nửa rồi dụi tắt và bỏ nó vào túi áo để dành lúc khác hút tiếp. Rồi anh quên mất những nửa điếu thuốc ấy. Ngày xưa tôi thường thò tay vào túi những chiếc áo anh thay ra để lấy chúng đem vất đi. Nhiều năm sau khi anh chết, tay tôi chợt chạm lại những mẩu thuốc ấy trong tâm tưởng, có khi vẫn còn một chút ẩm ở đầu lọc đã nằm trong miệng anh khi anh hút nó. Nỗi nhớ chỉ là sự trở lại của một khoảnh khắc. Không hề có một năm tháng nào ở giữa khoảnh khắc ấy và hiện tại. Nó là hiện tại.”

Đoàn Minh Phượng
Read more