“Truyện Kiều còn, tiếng ta còn, tiếng ta còn, nước ta còn.”
“Ta lăn đời đã quá đôi tay vẫn còn ôm mịt mùng.”
“...còn cái đẹp, chị không nghĩ người ta phải gắng sức hiểu nó.”
“- Còn gì trôi nữa không?- Kể tới tết Lào còn chưa hết. Sao không hỏi có gì không trôi không?- Có cái gì không trôi?- Đâu biết, vì ta đang trôi.”
“Cái mất không bao giờ mất hẳn.Cái còn không hẳn mãi là còn.”
“Đường phố dần dần mất sức hấp dẫn. Tiếng thở của nó không còn vọng lên từ các mặt đường mà phát ra đằng sau các ô cửa.”