“Biết sống là biết hạnh phúc.”
“Nếu biết trăm năm là hữu hạn, cớ gì ta không sống thật sâu...?”
“hạnh phúc là một cái bẫy”
“Hãy chỉ biết ăn - Ăn toàn bèo cũng được. Cứ ăn cho đến lúc cái bụng ta to bằng cái thúng, và thế là cảm giác no nê, thỏa mãn, hạnh phúc sẽ đến. Tuyệt đối chớ nên suy nghĩ, vì suy nghĩ là mầm tai ương...”
“nghệ thuật viết truyện là ở chỗ biết rút ra toàn thể phần còn lại của cuộc sống từ cái sự-không-là-gì-cả lĩnh hội được từ nó; nhưng khi trang viết kết thúc, thì cuộc sống lại lên đường, và ta nhận ra rằng những gì mình biết quả là một sự-không-là-gì-cả”
“Thích Không nói, đệ có biết huynh là ai không?Tôi nói, đệ còn chẳng biết đệ là ai nữa là.”