“... Ban ngày mọi thứ đều gớm ghiếc. Người ta lịch sự, mơn trớn, tô son đánh phấn, rắc nước hoa, đi xe đạp. Mẹ kiếp, xi-líp cũng cần mác xịn. Mình muốn đập tan tất cả các tôn giáo (phải ngu lắm mới thờ một thằng ngoẻo từ đời tám hoánh, một thằng chắc chắn không biết giấy toa-lét là gì). Nhưng đạo Phật không đến nỗi. Nếu nhà chùa cho tự do tình dục thì mình cũng trùm áo cà sa mấy năm. Tiện, chẳng cần mặc quái gì bên trong. Mà đầu cũng đã trọc sẵn...”

Thuận

Thuận - “... Ban ngày mọi thứ đều gớm ghiếc. Người ta...” 1

Similar quotes

“Mọi thứ nói với mình rằng mình sắp sửa có một quyết định sai lầm, nhưng mắc phải những lỗi lầm chỉ là một phần của cuộc sống. Thế giới này muốn điều gì ở mình? Có phải nó muốn mình không mạo hiểm nữa và trở về nơi mình đã ra đi bởi mình không có dũng khí để nói “có” với nó không?Mình đã mắc sai lầm đầu tiên khi mình mười một tuổi, khi người con trai ấy hỏi mình xem có thể cho anh ta mượn một cây bút chì không; từ đó trở đi, mình đã nhận ra rằng đôi khi bạn không có cơ hội thứ hai và tốt hơn hết là hãy chấp nhận món quà mà thế giới này ban tặng. Dĩ nhiên là nó mạo hiểm, nhưng có sự mạo hiểm nào lớn hơn nguy cơ chiếc xe bus mà mình đã ngồi trên đó bốn mươi tám tiếng đồng hồ để đến đây có thể gặp tai nạn? Nếu mình phải trung thực với một ai đó hay một điều gì đó, thì mình phải làm, và đầu tiên, là phải trung thực với chính bản thân mình đã. Nếu mình đang tìm kiếm một tình yêu đích thực, thì đầu tiên mình phải loại bỏ những tình yêu tầm thường ra khỏi con người mình đã. Kinh nghiệm ít ỏi mà mình có đã dạy mình rằng không ai sở hữu được bất kỳ thứ gì cả, rằng mọi thứ đều là ảo ảnh—và ảo ảnh đó tác động vào thể xác cũng như là linh hồn của mọi vật vậy. Bất kỳ ai đã đánh mất một thứ gì đó mà họ nghĩ rằng nó là của họ mãi mãi (như nó đã thường xuyên xảy ra với mình thời gian vừa qua), cuối cùng đều nhận ra rằng không có gì thật sự thuộc về họ cả.Và nếu không có gì thuộc về mình cả, thì thật là vô ích khi lãng phí thời gian để chăm lo cho những thứ không phải là của mình; tốt nhất là hãy sống như thể hôm nay là ngày đầu tiên (hay cũng có thể là ngày cuối cùng) của cuộc đời.”

Paulo Coelho
Read more

“Mặc dâù trong chuyện ấyBim chẳng hiểu cái quái gì nhưng nó cũng dễ dàng biết rằng: một khi chủ nó đã đưa cho người lái xe một tờ giấy thì họ đã trở thành bạn bè.”

Gavriil Troyepolsky
Read more

“Bây giờ, lần đầu tiên, mình nhận ra cậu cũng là một con người như mình. Mình đã nghĩ đến những quả lựu đạn của cậu, đến cái lưỡi lê và các thứ vũ khí của cậu; nhưng bây giờ, mình nhìn thấy vợ cậu, cũng như nhìn thấy mặt cậu và những gì giống nhau giữa hai chúng mình. Bạn ơi, hãy tha thứ cho mình. Bao giờ chúng ta cũng nhìn ra sự việc một cách quá muộn. Tại sao người ta không nói cho bọn mình rằng chính các cậu, các cậu cũng chỉ là những con chó khốn khổ như bọn mình, rằng các bà mẹ của các cậu cũng đau khổ như mẹ chúng mình, rằng chúng ta đều sợ chết như nhau, đều chết một cách giống nhau, chịu những nỗi đau đớn như nhau? Bạn ơi, hãy tha thứ cho mình; làm sao cậu lại có thể là kẻ thù của mình?”

Erich Maria Remarque
Read more

“Từ lúc ta biết nhìn lại và mỉm cười trên những mất mátlà khi ta biết mình bắt đầu sống một cuộc đời vô cảmdù bên kia nắng ấm biết bao nhiêu… Không ai mang những nỗi đau ra so sánh trong tình yêubởi vết thương nào trong tim người cũng không đáycó người cần nỗi buồn để soi mình có trẻ dạinhưng có những nỗi buồn làm bạc tóc con người ta mãi mãi(như ta đang bạc tóc mổi ngày…)Bên kia là nắng ấm…sao mưa gió còn siết chặt trên vaikhi người trở về với cuộc đời người từng sốngkhi người ngồi trong ánh sáng (chứ không phải là bóng tối) mà vẫn thấy mình đơn độckhi người giang tay ra mà trái tim khép chặtkhi người đau mà không thể khóc…ta chỉ biết mỉm cười trong nước mắt!(Lạy trời còn biết phải làm sao?) Ta muốn đánh đổi với cuộc đời nhưng cuộc đời có cho ta đánh đổi đâuta muốn mang người ra khỏi vùng nắng ấmgiữa rét buốt ta đủ yêu thương để người vẫn sốngmà không cần mặt trời qua đây...Bên kia là nắng ấmnhưng ta biết trong lòng người chỉ có mưa bay...”

Nguyễn Phong Việt
Read more

“Nói chung, giáo dục là gì? Chúng ta làm gì trong trường này? Các em có thể nói rằng các em muốn tốt nghiệp để lên được đại học, chuẩn bị sự nghiệp. Nhưng, các em thân mến ạ, còn hơn thế nữa cơ. Thầy đã phải tự hỏi mình làm cái quái quỷ gi trong lớp này. Thầy đã lập cho mình một phương trình. Bên trái tấm bảng thầy viết một chữ S, bên phải một chữ T. Thầy vạch một mũi tên từ trái sang phải, từ SỢ HÃI sang TỰ DO.Thầy không nghĩ rằng có ai đạt được tự do hoàn toàn, nhưng điều thầy cùng làm với các em là xua nỗi sợ hãi vào một góc.”

Frank McCourt
Read more